PHHS mong muốn điều gì nhất ở con em mình ?
Cách đây khoảng 3 năm khi đó tôi đã nhận lời hỗ trợ tư vấn giúp cho một CBTS
( vì chị ấy mới đến với nghề tuyển sinh hàng không chưa đầy một tháng )
Giữa cái nắng chang chang của trưa hè Hà Nội “ cái nắng như đổ lửa ấy” Thật không may mắn cho gia đình PHHS khi vừa đến Công ty thì cũng là lúc tôi lại đang bận tiếp khách nên tôi chưa thể dứt ra để tư vấn cho họ được và “ cái hẹn” này đã được chuyển giao sang cho một người đồng nghiệp tư vấn giúp.
Sau khi nghe tư vấn xong tôi thấy ngờ ngợ rằng hình như PHHS còn đang băn khoăn điều gì đó ? Rõ ràng họ đã đi mấy trăm km ra Hà Nội với tâm thái là sẵn sàng cho con vào hàng không.
Vậy tại sao … ?
Tôi liền rời lịch tiếp khách và quay sang hỏi gia đình PHHS.
Sau khi đã được nghe tư vấn xong.
Anh chị còn băn khoăn điều gì không ?
Phụ huynh cười và nói. Con gái chị thì thích lắm rồi, nhưng gia đình chị còn đang băn khoăn là cháu đi học xa nhà nghĩ thương thương và tội tội sao ý ?
Tôi liền hỏi .
Vậy anh chị hãy cho tôi biết. Mong muốn của bậc làm cha làm mẹ con em mình sau này sẽ là người như thế nào ?
Trong phòng này hiện đang có 12 người. Nếu anh chị trả lời đúng ý, hợp tình hợp lý, với tư cách cá nhân. Tôi sẽ chịu 100% số tiền học phí của bé Ngọc H.
- Phụ huynh liền nói :
- Muốn con mình có thu nhập cao
❌ Tôi nói : Tạm chấp nhận nhưng chưa phải là cái gốc.
- Mong sao sau này con gái mình lấy được người chồng tử tế
❌ Tôi mỉm cười : Tôi hoàn toàn đồng ý nhưng đây cũng mới chỉ là cái ngọn
- Muốn con gần nhà
❌ Tôi liền nói: Là mong muốn chung của đại đa số các bậc PHHS ( đặc biệt là ở thời kỳ phong kiến – Thời kỳ chưa đổi mới) nhưng chúng ta đang sống ở thời kỳ hội nhập, đổi mới, thời kỳ bùng nổ về công nghệ thông tin.
Thực lòng mà nói ở cái xã hội ngày nay khi mà người phụ nữ ngại sinh con, cùng với tư tưởng đẻ một con thì thấy lo lo, đẻ hai con mới được coi hoàn thành nghĩa vụ mà đẻ nhiều thì “ không dám đâu”
Thế rồi chúng ta chỉ dừng lại ở cái tư duy đẻ hai con ( theo xu thế chung )
Vậy tôi nghĩ rằng chị cũng là phụ nữ , chị cũng sẽ có tư duy tương tự.
Đẻ ít thì mọi gánh nặng về chi phí trong gia đình cũng sẽ được giảm đi.Vậy làm gì còn cái tư tưởng “ Bò đàn rơm mục hay của không ngon nhà đông con cũng hết ” …
Vậy thử hỏi ở cái xã hội hiện đại này chị đâu có lo con chị sinh ra sẽ nghèo đói, và chị đâu phải mong con chị sau này sẽ giàu sang, phú quý …?
Bởi bản chất của xã hội đang là thời kỳ đổi mới, thời kỳ hội nhập và kết nối giao thương, nền kinh tế đang từng bước trưởng thành và phát triển bền vững.
Vậy trong cái mặt tích cực của xã hội , chị có thể khẳng định rằng con chị sẽ không bao giờ nghèo đói. Nhưng chị có dám khẳng định với tôi rằng con chị sẽ không bao giờ mắc phải những mặt trái cùng dòng chảy trào lưu của hội nhập này không ?
Trong khi đó các bậc làm cha làm mẹ hiện nay chỉ có một mong muốn duy nhất đó là mong muốn con mình “ ngoan ngoãn và hiếu thảo”
Tôi có thể khẳng định rằng đây sẽ là điều mong muốn đầu tiên và duy nhất và tôi càng tự tin và khẳng định rằng đến 100% các bậc PHHS đều mong muốn ( trong đó có cả tôi và chị )
Và tôi càng khẳng định rằng môi trường hàng không là một môi trường có sức ảnh hưởng và tác động tích cực đến việc hình thành và phát triển nhân cách của các em rất hiệu quả. Bởi môi trường hàng không là một môi trường đặc thù và chỉ nơi đây mới tạo ra sự khác biệt về chất trong việc hình thành và phát triển nhân cách của các em !
Điển hình như : Từ trang phục, từ cử chỉ và thái độ ….. chị đã thấy đó là một sự khác biệt ?
Nghề mà nhân viên hàng không luôn phải ghi nhớ “ Thương hiệu ở trên vai – Tiêu chí ở trên đầu” Để giữ mãi được cái thương hiệu của nghề, đòi hỏi các bạn ấy luôn phải hoàn thành xuất sắc mọi tiêu chí của ngành đề ra.
- Khi con chị được sống, được làm việc và cống hiến trong môi trường tốt, với tinh thần cầu tiến và không ngừng học hỏi …. Thì mong muốn có thu nhập cao là không hề khó.
- Khi con chị được sống trong môi trường tốt cùng với kiến thức, kỹ năng và thái độ… Ắt hẳn việc kén chọn để tìm được một chàng rể tốt sẽ là trong tầm tay.
- Khi con chị đã được sống trong môi trường tốt, hiểu được giá trị của “ nhân , lễ, nghĩa” thì việc con chị ở xa hay gần lại càng không phải là điều đáng quan tâm. Bởi khi con chị đã ngoan ngoãn và hiếu thảo thì khoảng cách dù có xa đến mấy đi chăng nữa thì đối với bạn ấy vẫn mãi mãi sẽ là gần.
👍 Vậy chị đã tự tin đồng hành cùng con trên con đường lựa chọn nghề ?
👍 Vậy chị đã sẵn sàng đồng hành cùng con trên con đường chinh phục giấc mơ bay ?
Sau giây lát im lặng PHHS mỉm cười và nói. Nếu em đã nói vậy thì chị hoàn toàn yên tâm, chị đồng ý .
Thú thật với em rằng chồng chị cũng là công an và mong mỏi của bố cháu cũng chỉ như em vừa trao đổi “ ngoan là đủ” . Còn nếu được ước thì “ chưa có ước mơ nào được coi là đủ cả”
Tôi mỉn cười, cái mỉm cười ở đây không phải là vì PHHS đồng ý cho con nhập học mà cái mỉm cười này thể hiện được rằng giá trị của nghề chính là cú hích để tạo nên sự mỉm cười đó và điều tuyệt vời hơn tất cả là tôi dang trao đúng giá trị.